..:: CAN Entertainment | 4Rum ::..
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

..:: CAN Entertainment | 4Rum ::..

.. Xin Chào Mừng Tất Cả Các Bạn Đến Với Hệ Thống Giải Trí Trực Tuyến CAN. Nơi Đây Có Lẽ Là Nơi Thăng Hoa Cảm Xúc Của Tất Cả Mọi Lứa Tuổi ..
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập
Webmaster: Kim Thủy
Chat with Webmaster
Smod: Thanh Tùng
Chat with Smod
Liên Kết

DịchVCAN

>> Nghe Nhạc Online

>> Lấy Avartar Y!M

>> Album Ảnh 8/11

>> Bói Trực Tuyến

Poll
Trưng Cầu Dân Ý - Đợt 1 - Năm 2008
+ Friendship
ảo & thực Vote_lcap43%ảo & thực Vote_rcap
 43% [ 3 ]
+ Back2School
ảo & thực Vote_lcap57%ảo & thực Vote_rcap
 57% [ 4 ]
+ Enviroment
ảo & thực Vote_lcap0%ảo & thực Vote_rcap
 0% [ 0 ]
+ Ý kiến khác, Post tại bài bài thông báo này
ảo & thực Vote_lcap0%ảo & thực Vote_rcap
 0% [ 0 ]
Tổng số bầu chọn : 7
cCare

 

 

 

< class="" height="25"> Latest topics
» Drug Abuse Saint George Utah
ảo & thực I_icon_minitimeThu Aug 04, 2011 12:10 pm by

» Find Newest Medication For
ảo & thực I_icon_minitimeMon Aug 01, 2011 7:59 am by

» When the first Whirlpool Duet album was released in December 2001
ảo & thực I_icon_minitimeSun Jul 31, 2011 11:38 pm by

» Folk Medicine Alternative Health
ảo & thực I_icon_minitimeFri Jul 29, 2011 3:37 am by

» Phần mềm xem đồ họa 3D/2D và máy nghe nhạc đa phương tiện!!
ảo & thực I_icon_minitimeWed Jul 06, 2011 9:26 pm by

» Xung Quanh Vụ ném bom nguyên tử xuống Hiroshima và Nagasaki
ảo & thực I_icon_minitimeWed Jul 06, 2011 9:24 pm by

» GOM Player – Phần mềm chơi nhạc đa phương tiện FREE
ảo & thực I_icon_minitimeThu Sep 23, 2010 4:03 pm by

» Phần mềm DVD-Cloner - sao chép DVD siêu tốc, chất lượng cao
ảo & thực I_icon_minitimeThu Sep 23, 2010 3:57 pm by

» Phần mềm ghi âm cuộc gọi MX Skype Recorder
ảo & thực I_icon_minitimeThu Sep 23, 2010 3:48 pm by


ảo & thực Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả

^Kiệt^

[Mem] ^Kiệt^
..:: V.I.P ::.. ..:: V.I.P ::..

Nam
.:.Thông tin.:.

Age : 29 Registration date : 21/01/2008 Tổng số bài gửi : 169 Đến từ : TQ Job/hobbies : HS Humor : Dễ tổn thương , hỉu nhìu lý lẽ trên doi` ( hehe)


Bài gửiTiêu đề: ảo & thực ảo & thực I_icon_minitimeTue Jan 22, 2008 9:15 pm
1.Tiếng nhạc rock ầm ầm bao trùm khắp bầu không gian tối mờ cho tôi cảm giác lạ lẫm, thú vị. Lần đầu tiên tôi ngồi trong một quán cafe rock. Trước kia, tôi chỉ mới nghe lớt phớt dăm ba bài thuộc thể loại ballad. Nhưng thật sự thì tôi không biết gì nhiều về thể loại này. Tôi tới đây vì có hẹn với một người bạn quen trên mạng.



Tụi tôi hay online tán gẫu với nhau về mọi thứ linh tinh trong cuộc sống. Và tối qua tôi có thổ lộ với cậu ta rằng tôi đang buồn. Vậy là cậu ta rủ tôi tới đây cùng nghe rock.

Tôi ngồi bàn trong góc, quay lưng vào tường nên có thể thoải mái quan sát khắp quán mà không sợ người khác cười vì bộ dạng lóng ngóng của mình. Một lát sau, khi mắt quen với ánh điện sáng mờ, tôi có thể thấy mọi thứ rõ ràng hơn lúc mới vào.

Khách trong quán khá đông, toàn giới trẻ. Họ đang say nhạc. Ngọn lửa rock bừng lên ngùn ngụt bên trong và vô thức bộc lộ man dại ở vẻ bên ngoài. Có người mê guitar, say sưa với các ngón tay chạy liếng thoắng trong không khí. Người khác lại dồn cảm hứng của mình vào tiếng trống mạnh mẽ. Họ bị niềm đam mê cuồng nhiệt của bản thân, và cả những người xung quanh thiêu cháy.

Dời mắt khỏi những người khách, tôi săm soi ảnh của các ca sĩ, các tay guitar và các ban nhạc treo trên tường. Những bức ảnh đều rất ngầu khiến tôi phải ngắm mê mẩn. Tất cả như muốn gào: “Rock!!!”. Đang mải nhìn ngang liếc dọc thì điện thoại báo có tin nhắn. Cậu bạn bận đột xuất, không tới được. Tôi hụt hẫng, cảm giác như bị bỏ rơi. Sự hứng thú khi nãy trôi tuột nhanh chóng. Tôi lơ đãng nhìn những hình thù ghê rợn treo lủng lẳng trên trần và trên vách giống như trong vài bộ phim kinh dị mà tôi đã từng xem.

Và rồi nỗi buồn quen thuộc tìm thấy tôi ở nơi xa lạ này. Nó không phải là nỗi buồn thất tình, bởi tôi đang học cuối cấp, có quá nhiều thứ phải lo. Các kì thi học kỳ, thi tốt nghiệp và đại học sắp tới buộc tôi phải nhồi nhét đủ thứ kiến thức vào đầu, không còn trống nổi một tí để mà chứa thêm lời yêu thương dành cho một cô bạn nào đó. Về học lực, tôi luôn đạt học sinh giỏi nên cũng không có gì đáng phải bận tâm. Cuộc sống vật chất cũng được bố mẹ tôi chu cấp đầy đủ, chẳng có lý do gì để phiền não.

Ở nhà, căn phòng nhỏ với đầy đủ tiện nghi là thiên đường lý tưởng, cũng là vỏ bọc vững chắc của tôi. Tôi nghiện net nặng, không thể dời xa nó quá lâu. Ngoài thời gian đến trường, tôi thích giam mình trong phòng với cái máy vi tính. Học bài, chơi game và chat. Vậy mà đến một ngày tôi phát hiện ra mình buồn. Buồn vô cớ. Buồn đến chính bản thân tôi cũng không thể hiểu nổi. Cảm giác ấy cứ luẩn quẩn, bám rịt lấy tôi. Và rồi từ lúc nào, tôi đã thích thú mê đắm trong cảm giác buồn bã ấy. Tôi đang trở nên cô đơn chính ngay trong căn phòng thân quen của mình.

Cậu bạn mà tôi quen trên net đã rất cố gắng lôi tôi ra khỏi căn phòng đấy. Thấy cậu ta quá nhiệt tình, tôi đành chấp nhận với điều kiện nếu tôi không thích rock, sẽ không có lần thứ hai.

Trong lúc tôi còn mải mê gặm nhấm cuộc sống không tên của mình thì tiếng guitar thùng bất ngờ chen vào mời mọc. Chỉ độc tiếng guitar nhưng cũng thừa khiến tôi phải choàng tỉnh. Đó là tiếng róc rách của dòng suối mát chảy vào khe nứt khô ran của tâm hồn. Nó thấm rất sâu, cảm giác vui sướng lập tức trỗi dậy trong tôi. Trước đây, tôi chưa bao giờ rơi vào trạng thái đặc biệt này.

Tiếng hát của ca sĩ nổi lên khàn khàn, nhưng mạnh mẽ như con nước ồ ạt phá tan khe nứt nhỏ nhoi, đổ ập vào cái hang bé nhỏ, nóng bức, bít bùng. Sóng bị nhốt lại, cuộn lên, gào thét ầm ĩ như muốn phá tan mọi thứ. Tiếng hát, đúng hơn là tiếng gào — không phải tiếng gào ảo não, quằn quại, vật vã như thể loại nhạc dễ dãi tôi vẫn thường nghe — mà nó cuồn cuộn, cao vút. Tiếng hát ấy lên đến đỉnh điểm tạo đà bật cho tiếng lead guitar tiếp vào tạo ra cơn giông lớn trong lòng tôi. Cơn giông ấy cuốn phăng mọi thứ. Nó lôi tuột tôi theo. Tôi gào, gào thật to. Xúc cảm trào dâng cuồn cuộn như dòng nham thạch nóng chảy. Nhưng rồi có một lực vô hình khác đột ngột đè nghiến nó xuống. Phút chốc tôi chìm sâu vào im lặng. Im lặng theo khoảng lặng của bản nhạc. Khoảng lặng rất ngắn để rồi bao muộn phiền bị xô đẩy, dâng đầy, phá sập, và bùng nổ. Mọi thứ bung ra, bắn tung lên cao, rồi rơi xuống xối xả như một dòng thác lũ.

Và từ từ, dòng thác ấy hòa mình vào khoảng không mênh mông êm đềm, vô tận…


2.Đêm, tôi háo hức chờ đợi cậu bạn online để khoe về buổi nghe nhạc rock ở quán café. Nhưng có lẽ cậu ta vẫn chưa xong việc riêng nên không thấy lên mạng. Tôi quay sang bắt chuyện với một cô bạn đang để status: “Chán mọi thứ!”

_Cuộc đời vui chết được, chán gì? — Tôi kèm theo một cái nhe răng cười tít mắt. Tôi nghĩ nụ cười sẽ khiến bạn bè gần nhau hơn.

_Biến! — Cô bạn cục cằn đáp lại.

Tôi khựng người. Biết mình đặt nụ cười không đúng chỗ, thử nhẹ nhàng, kiên nhẫn:

_Bạn đang buồn chuyện gì vậy? Share hén?

_Cút! Mày muốn bị ignore không hả?

_Nhưng…

Tuy chỉ là những dòng chữ bình thường, nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự bực tức của cô bạn. Thật vô lý, tôi có lòng tốt mà. Vừa thoát khỏi trạng thái trầm cảm, tôi đang rất muốn chia sẻ chút gì đó với bạn bè cùng cảnh ngộ. Tụi tôi tuy chưa gặp mặt, chỉ mới chat qua mạng, nhưng ít nhiều trong lòng tôi cũng nảy sinh cảm giác quí mến, vậy mà... Tôi chưa bao giờ bị bạn bè nói nặng như thế nên lòng trĩu xuống. Tuy nhiên, tôi vẫn quyết gạt tự ái sang một bên, vừa định gõ thêm vài dòng quan tâm nữa thì trên màn hình vi tính đã hiện ra dòng chữ to in đậm:

_Tao đang bực, nói mày không nghe. Ignore! Vĩnh biệt!

Tôi chực ngơ ngác như một đứa bé đang chạy nhảy vui vẻ đột ngột bị đạp rơi tõm xuống hồ nước lạnh. Tháo kính, vứt cạch lên bàn, hai tay buông thõng, tôi ngồi thừ nhìn màn hình đang nhòe dần. Chuyện xảy ra quá bất ngờ. Dù chỉ là chat, là ảo, là giải trí, nhưng không có nghĩa vì vậy mà mọi người dửng dưng với nhau. Tôi biết cô bạn nóng giận mất khôn, song có nhất thiết tôi phải là người hứng chịu không? Rõ ràng tôi có ý tốt mà. Phải chi tôi cứ vô tâm, cứ trầm lặng như mọi ngày thì đâu đến nỗi.

Trên bàn, kim giây của chiếc đồng hồ đang kiên trì nhích từng chút một, tạo ra những tiếng kêu khan, nhọc nhằn trong lặng thinh, buồn bã của căn phòng nhỏ. Lòng tôi chán nản. Đầu óc tôi trống rỗng. Rất lâu sau, tôi run run đưa chuột lại nick cô bạn, và ấn delete.

Người bạn ảo biến mất.

Và, nỗi buồn ấy lại tìm thấy tôi...

ME GỪNG- VŨ VĂN

Thông điệp:

--*--{Hãy cùng chia s? v?i b?n bè b?ng cách }--*--

Copy du?ng link du?i dây g?i d?n nick yahoo b?n bè!

ảo & thực Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum: Bạn không có quyền trả lời bài viết
..:: CAN Entertainment | 4Rum ::..  :: 

» World of Technology Entertainment «

 :: 

!!! Truyện

-

( »»--(¯`° Bản Quyền Của Forum Này Chỉ Thuộc Về CAN Entertainment °´¯)--»» )

Tất Cả Thời Gian Được Tính Theo GMT+7. Hôm nay: Tue May 21, 2024 2:57 am
Designed by Huynh Kim Thuy & Pham Thanh Tung.
Developed by Canner.
Copyright © 10/2008, Can Entertainment . All rights reserved.
Powered by: phpBB 2.0
Copyright © 2008-2009 Forumotion.Com

Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất